Người thường, nếu đui và bị mổ mắt 12 lần thì chắc là sợ mà gầy ốm như ma dại, còn ông Tarkingtom thì nói "Bây giờ có đổi nổi đau đớn ấy để được nỗi vui hơn tôi cũng không đổi".Tôi hoá ra nóng nảy, cáu kỉnh.Họ run cầm cập như những kẻ sợ chết vậy.Dù một người Mông Cổ ngu dại nhất chắc cũng không để có ý tưởng muốn đi ngược lại 180 triệu năm của thời gian để làm thay đổi những vết chân đó.Hãy theo gương đại tướng Eishenhower, đừng phí phạm thì giờ, dù một phút đi nữa, để nghĩ đến những người bạn không ưa.Công ty dầu xăng mà tôi làm chủ có một số xe và một số tài xế chuyên đi giao hàng.Bảy chục năm sau, ông viết thư cho bạn: "Rồi tôi về nhà, vừa đi, vừa thổi, thích chí lắm.Tối đến, tôi mệt lắm, và tin rằng không có cách nào khác hết.Vì ốm đau hoài, bà Eddy sớm nghĩ tới khoa "chữa tinh thần".Tôi thấy tôi "khác" hắn các bạn bè và hoàn toàn khả ố.
