Ba năm… Ba năm thì không tính được.Có người cười toe toét.Trọng tâm lại chuyển sang câu hỏi: Mình viết có hay không?Rung động và cộng hưởng rung động mới là giá trị có ích, có ý nghĩa cao cấp nhất của đời sống.Tôi bảo: Mẹ không tin con à? Mẹ lặp lại: …chỉ cần bếch đít một chút.Nên phản ứng lại chính bằng sự ù ì và chây lười.Một thứ ánh sáng trắng dịu mắt và đủ trông rõ mọi thứ.Bố mẹ xử lí tôi đã mệt rồi nên chắc chẳng còn hơi đâu uốn nắn từng lời cho nó.Nhà văn bỗng thèm nụ cười trong im lặng của nàng.Cặp giò kia phàm tục quá.
