Mà chỉ có thể cầm cự với lượng máu chảy hết chậm hơn kẻ bị đâm khác.Tin một chút, một chút thôi, em ạ.Kéo ghế ngồi xuống đầu bàn.Và bản thân họ phải tự thoát ra.Tôi biết cái kiểu rống suốt những con đường này, mặc kệ gió má bụi bặm xộc vào miệng, cũng làm đau lồng ngực tôi nhiều.Chúng cũng không phải những khoảnh khắc xuất thần chợt đến chợt đi để nuối tiếc.Phừ, đã đến lúc dậy rồi, bạn chui ra khỏi chăn.Giá là ở một thời điểm khác, bạn cũng sẽ khó có thể không phấn chấn.Mình nghĩ, nếu im lặng, đồng chí ấy sẽ day dứt về câu đùa sắc lưỡi.Bạn bỏ một buổi bấm huyệt để viết.