Ông trả lời, lúc đầu, ai hơi chỉ trích là ông phải nghĩ ngợi ngay.Nhưng nếu tôi chán ngán không muốn câu thì bạn thử đoán sẽ ra sao? Tôi sẽ mệt lử sau khi trèo gian nan ở trên núi cao hơn 2.Tôi biết chắc vậy vì tôi đã kinh nghiệm trong gia đình tôi.Đã có Ngài lo rồi thì mọi sự hoàn thiện hết.Trốn tức là đào ngũ, là nhục nhã cho tôi và cha mẹ tôi, là bị xử bắn nữa.Bạn bè mờitôi lại nhà họ ăn lễ, nhưng nghĩ mình có mặt chỉ làm cho người khác buồn lây, nên tôi từ chối hết.Tôi bảo họ: "Bệnh ông có thể hết được nếu ông theo đúng phương sách trong hai tuần: ông ráng mỗi ngày nghĩ cách làm vui lòng một người khác".Bốn năm ròng như vậy, cực như trâu, song anh ta không hề than thở.Bác sĩ Edmund Jacobson ở trường Đại học Chicogo còn đi xa hơn nữa.Nhưng khi thành gia rồi thì làm sao nữa? Thì lời ước lại đổi làm: "Ước gì ta già được nghỉ ngơi".