Mẹ thấy điện còn sáng, sang bảo: Đi ngủ đi con, một rưỡi đêm rồi.Con đi đâu, làm gì, nó đều báo cho bác cả.Những con đường sẽ đi đến đâu? Nhiều người đã đang và sẽ hỏi thế.Nếu quên, anh sẽ không bao giờ thèm viết cho họ nữa…Chỉ có giữ được nhân cách và không giữ được nhân cách mà thôi.Khi năng lượng luôn ở trạng thái báo động, cái mới còn tỏ ra trơn nhẫy, thật khó nắm bắt.Tôi thôi xúc động rồi.Tôi ngã vào vũng nước ướt hết quần.Mà trong đời sống thì lờ mờ thế nào nhưng thả vào câu chữ thì lại đổi màu hết sức thú vị.Nhưng chúng cũng hay đủ để bạn muốn kể lại.