Ông bạn tới Bạch Cung và Lincoln nói với ông trong mấy tiếng đồng hồ về tờ bố cáo ông tính công bố để thủ tiêu chế độ nô lệ.Đừng bao giờ để người đó trả lời "không" hết.Có lẽ độc giả tự nhủ rằng có nhiều chỗ bà phàn nàn cũng đáng.Bức thư ấy, tôi chép lại đây.Đành hủy tờ giao kèo, chớ biết sao bây giờ! Em sẽ thiệt 2.Ông bèn dụ tụi bạn trẻ như vầy: "Nếu chúng bây chịu kiếm lá cây nuôi bầy thỏ thì ta sẽ lấy tên mỗi đứa đặt tên cho một con thỏ".Tuy bị mắng như tát nước vào mặt vậy, nhưng ông Franklin óc đã già dặn và khôn, hiểu rằng như vậy là đáng, và ông nghe lời, tự sửa tính ngay để tránh những thất bại tai hại sau này.Trong những vấn đề quan trọng nhất.Một hôm tôi gặp ở Nữu Ước 30 đứa nhỏ tàn tật, chống gậy hay nạng, lết bết leo lên những bực của một nhà ga lớn.Cả ngàn lính đào ngũ.
