Cháu đau vì lúc nào mọi người cũng lo thiệt hộ cháu.Nhưng người xem lại trầm trồ: Ồ, một kỷ lục, suốt đời nó chỉ ăn canh.Có nhiều cái không thanh toán được bằng lí trí.Tôi nghĩ, nếu tôi chết, người buồn nhất là bố.Họ luôn cảm thấy ai đi khác con đường của họ là có vấn đề.Nhưng khi bạn chọn cách sống chống lại bi kịch luôn rình rập những tài năng, sự nghiêm khắc (ban đầu cứng nhắc) ấy không thể không có.Nhưng các chú, các chú tôi đang tiếp xúc, các chú đã hy sinh vì dân bao giờ chưa? Tôi nhìn người tinh lắm.Điểm Anh thấp hơn thực lực.Ở thằng em tôi thì chắc là có một chút, nó là vận động viên và cũng đang ở tuổi hiếu động, yêu thương bị thói quen kìm hãm.Dở đến độ họ bị văn chương bắt vở.