Sự thật về thất bại của anh ta không làm tôi thích thú lắm ;nhưng điều mà tôi quan tâm là :Làm thế nào anh ta chấp nhận được thất bại >Ngay sau đó ,anh ta đã làm gì ?Anh ta có thoái chí không?Anh ta có bị trượt dốc luôn không ?Anh ta có kết luận rằng mình đã mắc phải sai lầm trong nghề nghiệp và cố gắng làm điều gì khác nữa không ?Hay anh ấy gắng gượng đứng lên và bắt đầu lại từ đầu bằng cách quyết định quên đi thất bại ?Ngày nay, công ty Securiforce, công ty do bà lãnh đạo là doanh nghiệp có tổng số vốn lên đến hàng triệu đo la với các chi nhánh ở Singapore, Bruinei, Bangkok và mở rộng sang cả Mỹ, Anh quốc.Công ty lại phá sản một lần nữa vào năm 1925.Khi tôi hỏi, liệu tháng sau có thể kiếm được bao nhiêu thì cô trả lời là 270.“Người thắng cuộc có thể bị tuyên bố đo ván hàng chục lần nhưng anh ta không thèm nghe trọng tài”.Trong Đảng, sự nghiệp chính trị của ông trải qua nhiều thăng trầm.Ông cũng viết lời thoại cho 70 bộ phim của Tamil .Họ cũng không phát minh ra máy quay phim,máy ảnh,tủ lạnh,truyền hình,máy điều hòa không khí,máy rửa chén,máy hút bụi,phim chụp hình,dàn âm thanh hi-fi.Không phải những thanh niên này không thể đương đầu với thất vại mà vì thương tổn do thất bại gây nên quá nặng nề; thêm vào đó, xã hội đã rút hết “những tấm ván” ngay bên dưới họ, khiến họ không cò sự chọn lựa nào khác ngoài việc chấp nhận “chìm xuồng”!Sau khi nghe hết mọi lời buộc tội, vị tu sĩ chỉ thốt lên : “thế à?” và lại tiếp tục trầm tư trong túp lều của mình.