Họ chưa có ý nghĩ dừng chân lại ở vườn lòng để coi đã nở những hoa tâm tình nào.Khi phải vào công sở, vô thánh đường, đình chùa, khiêng đồ qua đám đông họ hết là chủ lấy mình.Họ tuy không cótính hồ nghi như của hai người nầy nhưng họ hay có cảm tưởng thầy giáo thiên vị bạn lớp chép bài.Phần đông đổ xô về các môn chơi.Cũng chính họ thường là khách của thanh lâu mà trong xã hội không mấy ai để ý.Francoise nói: Tôi phải săn sóc thân thể tôi để tập nó làm những việc khổ cực của tinh thần.họ vui ngầm vì những lý do gì đây.Họ nghe trong con người nội tâm có một sức mạnh xô đẩy họ tìm gặp những bạn gái.Trở lên tôi mới đề cập lương tâm tự nhiên của bạn trai.Họ thiếu tình yêu gia đình từ lâu nên họ hết tin tưởng ở tình mẫu tử, phụ tử, như bao bạn khác.