Viết là một lao động kỳ diệu.Nhà văn ngoan ngoãn nghe lời.Có thể tạm gọi là giấc mơ đa tầng.Một điều rất hệ trọng.Hoặc trò chuyện với bà ấy nếu bà ấy có hứng thú tâm sự.Nhưng cũng không nên dằn vặt và quá xấu hổ.Không còn đơn thuần là trò chơi đơn giản hay niềm tò mò thô kệch.Có lẽ cũng không dám gần quá vì sợ bị hút vào rồi thì không dứt ra nổi.Lại buồn, lại khổ nhiều hơn cần thiết.Qua bao nhiêu mệt mỏi, đây là lúc để nghỉ ngơi.