Watson đã chi nửa triệu đôla cho việc nghiên cứu máy tính điện tử, bằng cách hợp tác với Đại học Harvard, thì đó không phải là vụ đặt cược nào cả.Điều này trái ngược với tôn chỉ vì công việc của khách hàng mà Watson xây dựng.Trong sự kiện làm nhỏ thẻ đục lỗ, Watson đã thành công khi nhân danh khách hàng, để quy tụ các phe phái trong nội bộ.IBM lúc này đang mất cảm giác thị trường.Từ trước đến nay người ta vẫn tin rằng Thomas Watson đã nói: Tôi nghĩ có một thị trường thế giới cần năm cái máy tính.000 đôla bằng chi phí cho sáu năm hoạt động của IBM Country Club và Homestead cộng lại.Tôi cảm thấy bực mình khi người ta nói về bộ não điện tử.Quyết định táo bạo khác của ông là tăng chi phí cho nghiên cứu để tìm những thị trường mới, tìm những thị trường nước ngoài.Vấn đề là cái máy tính phải như thế nào mới bán đứt đoạn được và IBM không cần đến nguồn thu sản phẩm phụ.Ông tìm cách đáp ứng đúng nhu cầu của từng nhóm khách, và mở rộng thị trường.
