Như một chương trình diệt virus được cài đặt vận hành theo định kỳ.Tôi thường lấy cái tên của bộ phim chưa từng xem đó để đùa với thằng em.Họ biểu trưng cho chính họ.Thế là bác xiêu lòng, bảo: Lần này bác cho về.Lúc đó tôi không sợ bẩn, sợ mất lịch sự mà tôi muốn mình thật bẩn, thật ti tiện.Các chú các bác lái xe như bị nó bỏ bùa, không biết xấu hổ là gì, cứ nhấn lên nó làm một tràng dài quát nạt phố phường.Vì nó lại muốn chữa cho chính bác sỹ.Vẫn người, chân tay đầy đủ nhưng không tài nào nhìn thấy mặt.Rồi lúc đấy, hai chị em cùng ra trường, bác khao to.Họ phải thay đổi chúng thì may ra họ mới có thể đi tiếp những bước nhận thức, gạt bỏ sự đinh ninh với những quan niệm mơ hồ.
