Tôi đáp: "Nói thiệt ra tôi cũng vậy, không đủ tiên dùng thứ xa xí phẩm đó.Nhưng người ta có đồng ý với bạn không? Người ta có vui lòng công nhận người ta lầm không? Không! Vì bạn đã đập một vố ngay vào trí khôn, vào sự xét đoán, vào lòng tự ái của người ta."Tôi giận sôi lên, ông Wooton nói, người bán hàng thứ nhất có ý cho tôi dối dá; người thứ nhì muốn chê tôi đã mua đồ xấu, rẻ tiền.và tôi gõ cửa, tươi tỉnh như đóa hoa.Vậy nếu bạn muốn người ta coi là nói chuyện có duyên thì bạn phải biết cách nghe.Chỉ gắng sức tìm kiếm những sự kiện đã xảy ra thôi".Lần sau, nếu ông đi ngang, xin mời ông vô chơi, chúng ta bàn luận lâu về chuyện đó.Chỉ cần có trí nhớ và biết suy xét.Nào "lấy làm quý hóa lắm", nào "mang ơn ông vô cùng").Vậy muốn có hạnh phúc gia đình, quy tắc thứ hai là: "Bạn trăm năm của ta ra sao, ta chịu làm vậy, đừng có ý sửa đổi làm chi"
