Bởi vì người Trung Quốc và người Nhật quan niệm con số bốn là con số xúi quẩy.vì vậy điều tôi nhận ra là nếu tôi muốn một thứ gì đó thật đặc biệt, thì cuộc đời tôi sẽ không may mắn như vậy; nhưng nếu tôi thư giãn và để mặc sự việc tiến triển thi tất cả mọi thứ hóa ra lại tốt hơn nhiều.bạn phải vứt bỏ lại phía sau như một kinh nghiệm không tốt và cố đừng lo âu về nó.Tại sao hai người phụ nữ lại may mắn đặc biệt như thế? Còn người đàn ông không may kia thì sao? Tại ông ấy vụng về, hậu đậu hay tại vì ông ấy hay gặp vận rủi hơn những người khác? Phải chăng có nhiều may mắn hơn sự tình cờ đơn thuần? tôi quyết định tiến hành nghiên cứu sơ khởi về đề tài này.nhưng, cho dù tôi cố gắng thế nào chăng nữa cũng chẳng khiến nó sáng sủa gì hơn.Tôi hay tìm ra người thú vị hơn người tẻ nhạt.một buổi chiều thứ bảy tấp nập người qua lại, tôi lái xe hơi của mình tới và lập tức tìm được chỗ đậu xe.Tôi phải quán xuyến việc nhà trước khi đi học.Trên bàn người phỏng vấn có một bình cà phê và trên bình cà phê có một mẫu đơn đăng ký dự một cuộc thi.Tôi có cảm tưởng là một khi người ta luôn bị xúi quẩy thì không thể nào có may mắn được”.