Đơn giản bạn chỉ viết ra cái cảm giác và sự xoay xở với đời sống quanh bạn.Mẹ khóc vì đau nhưng cũng nhẹ đi thôi.Càng kéo nó càng lùi lại.Và những miếng mồi lạ mà ta chưa từng biết.Mẹ: Độ này con có ngủ được không? Tôi: Im lặng.Dịu dàng cũng có đấy, không thì sao bạn chưa bỏ đi, nhưng đó chỉ là những sự dịu dàng vớt vát, vừa đấm vừa xoa.Và khi anh làm việc quá sức, em sẽ để con tè vào người anh.Nhưng cô không muốn giấu anh mình có một đôi mắt rất gian nên cô nhìn thẳng vào mắt anh.Tất nhiên, sau khi ông cụ chết, ông có thể tái xuất giang hồ nếu muốn.Giữa hiện thực và huyền ảo.