Bác hỏi: Sao con không đi học.Đôi lúc là lạ một cách ngộ nghĩnh và khó hiểu.Các anh chị chưa bao giờ dám thế.Điều này khiến nội tại bạn càng bị tổn thương nặng nề.Nhưng nếu họ chỉ biết vài thông tin lệch lạc… Bạn hơi buồn (và trách mình một chút xíu) khi không đủ niềm tin vào lòng bao dung cũng như sự đào sâu của họ để cảm giác khác điều này: Dễ họ nhìn bạn với ánh mắt thương hại xen chút trách móc.Hoá ra bác bảo tôi nghiêm túc rồi, không phải theo dõi nữa.Một lần, ông quan đến chơi nhà, con chó sủa nhặng lên, bị chủ đá vào mõm.Đôi lúc, nói chuyện, mọi người bảo cái đồng hồ kêu khiếp lên được, cứ lúc lúc lại giật mình vỡ giấc.Một kẻ lạc loài vô cảm.Cái hồn nó chẳng bao giờ đòi hỏi cái gì ngoài tình yêu thương.