Duy Franklin không đợi tới tối thứ bảy mới xét mình.Ông đọc sách và ham mê những áng văn hay.Tờ Times có đăng một bài nói về một sĩ quan bị trọng thương ở Guadalcannal.Định mệnh chỉ cho ta một trái chanh hãy làm thành một ly nước chanh ngon ngọtKhi vợ y thình lình đau, y lo quá, sinh ngay chứng đau răng.Ông ta thử cả hai, nhưng đều vô hiệu.Đọc xong rồi, chắc bạn muốn nhảy qua chương sau liền.Chú ý với lo lắng khác nhau ra sao? Tôi xin giảng: Một lần đi ngang qua một con đường đông ngẹt xe cộ ở Nữu Ước, tôi phải để ý tới cử động của tôi, nhưng tôi không lo.Trong đoạn cuối bài diễn văn đó, ông nói rằng, cách hay hơn hết và độc nhất để sửa soạn ngày mai là đem tất cả thông minh, hăng hái của ta tập trung vào công việc hôm nay.Nhưng mỗi vấn để đưa ra, phải quyết định rồi mới qua vấn đề khác.