Em có thấy Đankô hối hận khi trái tim bị người ta dẫm nát không? Anh chẳng phải là Đankô nhưng anh tôn thờ Đankô.Bạn chả có tập luyện căn bản gì cả.Nói đây là cuộc chiến thì to tát quá.Chỉ thỉnh thoảng có những hòn đá ném tỏm xuống ao bèo, rung rinh chút ít là đủ.Ừ nhỉ, sao bạn lại làm thế nhỉ? Bạn thu thập đủ thông tin để viết rồi chăng? Bạn biết điệp khúc đến đây là lặp lại chăng? Hay bạn bỗng quên sự hiện diện của tất cả xung quanh? Bác lại theo xuống: Thức ăn bác để trong chảo, nồi cơm phải cắm lại cho nóng.Thế giới cũng không phải không có người biết điều và lịch sự: Cháu ơi lấy giùm bác đĩa cơm.Ngồi vào bàn cả ngày cũng nhức cơ.Rồi thể hình tính sau.Dường mọi người đều liên hệ với nhau bằng những sợi dây tình cảm vô hình.Sao ông không tự viết lấy rồi tôi sẽ mạo danh ông.