Vẫn người, chân tay đầy đủ nhưng không tài nào nhìn thấy mặt.Khi mà sự chịu đựng ấy khiến họ tiếp tục công cuộc dạy dỗ để bạn trở thành một thằng đàn ông mà con gái nó không coi thường.Chị út ra viện được điều trị tại nhà, ít phải đi học, bạn bè đến thăm, bữa cơm đông người trẻ tuổi, cười đùa, ấm cúng hẳn lên.Không hẳn vì đó là cảm giác của kẻ cô đơn ít tiếp xúc.Muốn vào phòng giám đốc nói em làm việc thấy có hiệu quả thì mới nhận lương.Nếu không có một sự đổi mới quan niệm cũng như mức sống lớn lao trong xã hội.Nó dễ là một cú sốc nếu không chuẩn bị kỹ.Chả biết đường nào mà lần.Lại cái đồng hồ báo thức đây.Tôi bảo: Mẹ không tin con à? Mẹ lặp lại: …chỉ cần bếch đít một chút.
