Rồi bà dắt ông R, đi thăm các phòng, chỉ cho coi từng bảo vật bà đã góp nhặt được trong những cuộc du lịch và đã nâng niu suốt một đời.Nhiều khi đói quá, được ít nho lót lòng chàng mừng lắm.Nó cãi: "Không phải tôi đâu.Nhờ trường hợp bất ngờ đó mà tôi thấy rằng im đi, để người khác nói, lại lợi nhiều cho ta.Tại sao người phàm như chúng ta lại nghiêm khắc hơn Ngài?.Lời ngọt ngào sẽ chiếm nổi trái tim họ và do trái tim, ta sẽ thắng được lý trí của họ".Tôi hoan hỉ nhận lời và cám ơn họ đã giúp tôi rất đắc lực.Lớn lên, ông làm chính trị, tập nhớ tên họ và vẻ mặt của người khác, mà lần lần trí nhớ đó trở nên kỳ diệu.Bà nói: "Ông Carnegie, tôi ước ao được ông tả cho tôi nghe những thắng cảnh bên đó".Nàng bỏ tiền đồ rực rỡ trên sân khấu để yên chữ vu quy.
