- Xin ông đừng nói nữa! – Hadan Gula chen vào – Cháu không muốn ông bêu xấu ông của cháu bằng những lời dối trá như thế không hề là một nô lệ!Một tia hy vọng bắt đầu nhen nhóm khi bọn ông đến gần thành Babylon.Thế là tôi đến Nippur và nhận lấy công việc cai quản các đồn điền của ông Algamish ở đó.Có vẻ như đây là câu chuyện thích thú.Ông Algamish nhìn tôi bằng đôi mắt hiền từ và điềm tĩnh, sau đó ông hạ thấp giọng và nhấn mạnh từng tiếng một:Một cái túi nặng trĩu những đồng tiền vàng vẫn có thể nhanh chóng trống rỗng nếu không có những đồng tiền khác bổ sung vào.Ngoài ra, có một số người đi vay tiền nhưng bản thân họ không có tài sản và công ăn việc làm.Tuy nhiên, trong lúc ông rất hạnh phúc, thì bà Swasti lại thấp thỏm lo lắng: "Tôi chỉ sợ ông chủ lại vướng vào những trò đỏ đen thôi!" Bà ấy thường nói với ông như vậy.Họ lặp đi lặp lại công việc từ ngày này sang ngày khác, từ năm này qua năm khác.Quả thật, kế hoạch này đã không làm con thất vọng.