Vợ con tôi khóc lóc mà tôi thì càng bị vùi sâu vào cảnh thất vọng.Không phải chúng tôi phát đạt ngay đâu.Thì cố nhiên rồi, phải không bạn? Vâng, Aristote từ xưa đã dạy ta vậy và cũng đã dùng cách ấy.Muốn đọc, bà dùng những sách in chữ thật lớn, dí sát đến mắt.Tôi biết nếu để họ nằm ở giường suốt ngày thì chẳng bao lâu họ sẽ khó chịu, không muốn nằm nữa.Tôi luôn luôn để họ tự tiện.Ông nói với tôi: "Cái gì cũng làm cho tôi lo, tôi lo vì tôi ốm quá; vì tôi tưởng rằng tóc tôi mỗi ngày mỗi rụng; vì tôi sợ không bao giờ dành được đủ tiền để cưới vợ; sợ không bao giờ thành một người cha hiền; sợ không cưới được ý trung nhân; sợ đời không sung sướng.Bạn tin rằng đời bạn sẽ phong phú hơn, sung sướng hơn, nếu biết dùng những nguyên tắc ấy.Ông nói rằng thành công đó do sự tập luyện hai năng lực mà H.Tôi thấy không còn lý do gì sống nữa.
