Vậy thôi, bạn sống bình thường.Từ chỗ bị cưa cụt, nảy lên những mầm xanh bụ bẫm và nõn nà.Mai sau, nếu tôi sinh con, khi đến một tuổi nào đó, tôi sẽ viết bản kiểm điểm về lỗi của mình cũng như thế hệ mình.Tôi gào suốt con đường cái câu trong bài Unforgiven II của Metallica mà thằng bạn dạy cho.Đặc biệt là những đêm phải nằm, không biết làm gì với sự đau.Mấy người này trông nhát lắm.Như những giọt nước giam mình trong tủ lạnh.Bạn chẳng biết phải làm gì nữa.Bạn dậy tìm cái đồng hồ, không ra.Toán và Lí tôi vẫn xếp hạng làng nhàng.
