Cứ sáu tháng một lần, ông lại đưa gần như là cả đội đi nghỉ, “đập phá” hai ngày ở một khu nghỉ mát lân cận.Iger đứng ở bên cánh gà, và Jobs mời ông lên trung tâm sân khấu.Đó quả là một tin giật gân.IBM gửi tới Palo Alto một bản hợp đồng dài 125 trang.Khi Iger lên sân khấu, trông ông cũng thoải mái và tự nhiên như Jobs.Các đồng nghiệp của Steve thì cho rằng đó là sự lưỡng phân anh hùng/kẻ ngu dốt.Họ di chuyển bằng tàu điện ngầm từ Tokyo đến trụ sở của Alps.Người có trách nhiệm thuyết trình khác, Adele Goldberg, lại lo sợ rằng công ty của bà dường như đang sẵn sàng cho đi thứ báu vật quý giá nhất.Wozniak, một người mà sự trung thực cũng nhiều như sự khôn khéo của Jobs, đã hoàn toàn ngạc nhiên về hiệu quả của hành vi này đem lại.“Một luồng điện chạy qua đầu tôi như sét đánh ngang tai,” Jobs bồi hồi nhớ lại.