Thôi, không cần lăn tăn cho mệt.Thế nên bao giờ cũng thường là người quen nhận ra bạn trước mỗi khi chợt lướt qua nhau.Sau khi ngáp chừng ba cái trở lên.Rồi thể hình tính sau.Nhưng giấc mơ không phải lúc nào cũng tử tế, ngây thơ.Cả hai đều không biết những tác động tưởng chừng nhỏ nhặt và dai dẳng ấy có thể giết chết bạn.Điều đó làm tôi phần nào yên tâm.Mà cũng có thể các nhân vật ngoài đời diễn vở kịch đời quá dở.Sống là gì nếu không có khoái cảm.Bực thật, phải chờ 2 phút qua đi để viết cái ý nghĩ này vào.
