Thấy mặt mình mát lạnh.Tôi khóc cho chúng không vì thương hại mà vì nỗi cô đơn ấy không phải nỗi cô đơn bây giờ của tôi nhưng tôi cũng đã từng đi xuyên qua.Mất cái giấc mơ đấy.Máy ảnh thì kiếm được nhưng chụp đẹp thì không rành.Q của lí trí không tự an ủi được.Viết ngắn hay quá khéo người ta lại càng ngại đọc dài.Người lớn thì thật xa lạ.Mọi người biết ơn bác nhưng sẽ khó ai có thể chia sẻ được với bác.Con người đang bắt đầu có mong muốn chân thành hơn về giệt giặc nghèo đói cho nhau, đó là một dấu hiệu sáng sủa.Chính vì tôi chưa có kinh nghiệm về phản ứng của người Việt trước đùa và thật nên gặp phải những điều không theo dự kiến khi đưa cuốn sách của mình cho những người thân đọc.