Bởi lẽ em là người phụ nữ bình thường, bình thường nhất…Sự nhai lại chỉ là trò dở tệ.Anh chắc chả chấp tôi đâu nhỉ.Đau hơn, dằn vặt hơn mà làm gì.Trong mỗi tiếng nói của em đều có hình bóng của anh và anh thấy mình đã có đủ.Nhưng mà vẫn sẽ có những sai lầm.Nếu không thất bại, nhiều người đã không phải cầu viện (nhiều hơn mức lành mạnh) đến thần thánh, khói hương.Những chuyện như thế về những thằng lấy đờ mẹ làm câu cửa miệng hay làm mọi người phá lên cười.Tránh đi được cái chết của hàng loạt tâm hồn không chịu nổi áp lực của sự đê tiện.Là dông dài, là ngắn ngủi.