Tôi nép sát vào vỉa hè và chẳng làm cản trở, vướng víu ai.Hai anh em kéo co vài lần bỗng bạn thấy mình không thấy mặt ông anh.Nói hay hoặc đúng không mà thôi.Bình xăng vẫn còn một nửa, tha hồ mà đi.Nhưng một đứa trẻ thì không có được tiếng nói của mình trong xã hội đầy bon chen, tự phụ và thiếu tôn trọng này.Tôi tống vào thùng rác.Đêm hôm khuya khoắt, vắng lặng, nó sủa ai? Nó sủa cái bóng của nó? Hay nó sủa thần chết? Cứ nằm mở mắt trong thứ mờ mịt giăng quanh.Còn đùa được nữa: Nhân loại là cá nhân bị loại, cứ cá nhân bị loại thì chính là nhân loại.Dường lúc nào bạn cũng có thể sụm xuống nhưng bạn ghét nằm bệnh viện lắm.Và họ nhìn bạn bắt vở: Không học được, mệt mỏi sao còn viết, còn đá bóng được.