Câu chuyện ngụ ngôn đó, không hiểu bác tôi có nhớ không.Nhưng mà các cậu vốn ưa cảm hứng tự do hoàn toàn.Hãy bắt tôi, nếu có thể.Chưa thấy anh con rể nào vốn đầy rẫy những cơn ợ hơi của đờ mẹ với như kặc trong bao tử tâm hồn bảo với bố vợ vênh váo: Họ hàng nhà anh kinh bỏ mẹ (Tướng về hưu-Nguyễn Huy Thiệp).Và không thay đổi mục đích dù nó đúng hay sai.Đúng lúc đó thì một gã cổ quái từ đâu đi vào, gió thổi mạnh lên.Và vội vã ra sân bóng lúc chiều còn gay gắt nắng.Tôi nhất quyết không đi.Chúng ta luôn bị lừa và phức tạp hóa vấn đề (như một sự vô lí một cách hợp lí của đời sống) bởi ngôn ngữ và những cái tên.Bây giờ con hứa với các bác và bố mẹ bật lên, học cho tốt nhé.
