Bố là người nói với tôi câu Đi giữa đường thấy tiếng chó sủa đã quay lại thì chẳng làm được trò trống gì.Mà chúng lại như cái miệng vực cứ rộng ra mãi.Lại có cả chất xúc tác của sự ngu dốt chỉ biết nhìn vào những cái tên mà chẳng bận tâm thực chất dưới lớp vỏ của nó là gì.Một người đàn bà không đẹp mà đẹp.Nhưng lâu không cười thì đáng sợ lắm.Sáng ra, đúng hơn là gần 12 giờ trưa, mẹ sang kéo chăn gọi dậy: Dậy ăn cơm nào.Khi mà theo luật, bạn thừa tuổi để đi khỏi nhà và họ đuổi bạn ra khỏi nhà.Là la lá, cho đến giờ phút này, bạn có vẻ quên rồi đấy.Khi người đàn bà nói với người đàn ông câu đó, quan hệ giữa họ đã có quá nhiều thất bại.Văn chương biểu đạt hiện thực tốt quá chăng? Có thể.
