Đối với tôm tiến bộ dường như là tất cả, cả trong cuộc sống cá nhân lẫn tập thể của chúng ta, không chấp nhận các hạn chế của hiện tại mà phải phấn đấu để vượt qua chúng và kiến tạo thứ gì đó tốt đẹp hơn.Bạn chỉ là phân nửa cái toàn vẹn.Nhưng cái làm tôi ghê tởm nhất chính là sự tồn tại của bản thân mình.Đối với bạn, tôi sẽ nói rằng: Đừng tìm kiếm sự thanh thản.Một tình huống cần phải được giải quyết hoặc chấp nhận – đúng vậy.Và cũng đúng là sự sáng suốt vốn hiện hữu ngay bên dưới tình trạng điên rồ đó.Yên lặng bên ngoài, tĩnh lặng bên trong.Lúc ấy nó sẽ trỗi dậy chế ngự bạn, “biến thành bạn”, và sống bám vào bạn.Bạn không tách biệt khỏi nó, và ngoài kia chẳng có một thế giới khách quan nào cả.Những điều kiện bên ngoài vốn đang bị phản kháng cũng có khuynh hướng thay đổi hay được giải trừ nhanh chóng nhờ sự vâng phục.
