Chả thằng nào là không biết quay cả.Khi rảo bước nhanh, lên xuống cái cầu thang dốc không có bậc, đưa tăcxi vào cổng… bạn lại thấy những cơn mệt bị hắt phăng sang một bên.Nó trông như một tác phẩm điêu khắc gỗ được sơn màu rất khéo.Ông cụ bảo thích nhấm nháp sự đau đớn ấy.Môn Văn và môn Anh làm vèo như nước chảy.Như người đầu bếp thiên tài mất hết khứu giác, vị giác.Cuốc bộ trên con đường mà đôi mắt chân dẫn mình đi.Nhưng cái giấc mơ cũ ấy, đời có lấy đi đâu.Trình báo sao đây? Trước tiên là với bác trông xe.Việc nhớ được giấc mơ là một sự tiến bộ về lí trí và trí nhớ.