Chỉ còn làm con tin ở nhà bác nữa thôi.Hoặc tôi chuyển lớp.Mất thương hiệu hơi bị phiền.Mẹ đang tìm cách cứu rỗi tôi, an ủi chở che tôi, chia sẻ với tôi.Một pho tượng im lìm.Điều này khiến nội tại bạn càng bị tổn thương nặng nề.Mẹ ghé sát vào tôi, hỏi: Dỗi mẹ à? Tôi nhớ có một lần cho mẹ xem thơ của mình trên mạng.Cháu có định đi học nữa không nói thử bác nghe.Ông nhắm mắt lại, thấy khuôn mặt vợ, và tự nhủ: Người ta vẫn phải sống khi trên đời còn có người để thương yêu.Để cháu tự sống và tất cả sẽ đều thoải mái.